80s toys - Atari. I still have
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Ông chủ, xin ký tên ly hôn

Phan_6

Cho dù định lực Đường Học Khiêm rất mạnh mẽ, cũng bị những người này tra tấn tinh thần đến mức máu muốn chảy ngược, trong lòng vô cùng muốn đem hai người này đóng gói lại, nhờ công ty chuyển phát nhanh tống thẳng bọn họ lên sao Hỏa, ít nhất cũng là du lịch dài hạn, tám đến mười năm.

Nhưng Kiều Ngữ Thần cố tình là một thánh mẫu chuyển thế, da mặt mỏng đòi mạng, cơ bản sẽ không biết viết hai chữ cự tuyệt là như thế nào, vì thế mỗi lần Đường Học Khiêm lạnh lẽo, không kiềm chế được cơn giận, thì Chung Minh Hiên đều giảo hoạt đem Kiều Ngữ Thần ra chống đỡ cơn giận của lão bản. Đừng nhìn vào vẻ bề ngoài của Chung Minh Hiên cả ngày nghịch ngợm, dáng vẻ lại thật thà mà lầm nha, người này rất tài trong việc nhìn thấu tấm lòng của người khác, bạn thử nghĩ xem, một người từ nhỏ lớn lên cùng Đường Học Khiêm, cùng tán gái, đi chung như thế trong sáng thiện lương ở chỗ nào? Thí dụ như hiện tại, Chung Minh Hiên rõ ràng nhận thấy được Đường Học Khiêm ẩn ẩn lộ ra hơi thở: Thực ra trong lòng của hắn đang đối với Kiều Ngữ Thần là áy náy bất an.

Chung Minh Hiên giảo hoạt cười, vươn tay đang ôm eo lão bà kéo sát lại gần hơn.

Vì thế để đáp lễ hai người dính như kẹo da trâu kia, Đường Học Khiêm mỗi đêm đều phải cắn răng cùng Kiều Ngữ Thần đi siêu thị, cùng nhau nấu cơm, cùng nhau hưởng thụ thế giới truyền thuyết của hai người trong cảnh kẹt xe hàng ngày trên xa lộ.

Hôm nay, Đường Viễn cùng một công ty lớn của Đức hợp tác dự án rốt cuộc đã chính thức kí kết hợp đồng Đường Học Khiêm đem toàn bộ chuyện xã giao giao cho vài vị phó tổng tài, tự mình len lén chuồn về nhà. Đường Học Khiêm dần dần phát hiện thói quen là một thứ gì đó đáng sợ, khi hắn bắt đầu có thói quen trong sinh hoạt của mỗi buổi tối đều có bóng dáng của Kiều Ngữ Thần, thì hắn lại không tự chủ muốn xác định sự tồn tại của nàng.

Vì thế, khi Kiều Ngữ Thần từ trung tâm phúc lợi tan tầm về nhà thì đã nhìn thấy bóng lưng của Đường Học Khiêm ở phòng bếp bận rộn, nhất thời có loại cảm giác hoa mắt chóng mặt không thể tin được vào mỗi buổi chiều.

“Đã về rồi?” Hắn nghe được tiếng cửa mở, từ trong phòng bếp nghiêng nửa thân hình ra nhìn.

“A.” Kiều Ngữ Thần đơn giản trả lời, nghi ngờ nói: “Hôm nay hai vợ chồng Minh Hiên không qua sao?”

“Cái này...” Đường Học Khiêm chậm rì rì đem bánh ngọt để vào lò nướng, “Anh cũng không biết.”

Tầm mắt Kiều Ngữ Thần rơi xuống trên người hắn, thấy ngón tay hắn dính đầy bơ, trong mắt tràn đầy nghi hoặc: “Vậy anh sao lại có hứng thú, buổi tối còn làm bánh ngọt?”

Đường Học Khiêm nở nụ cười, không nhanh không chậm đi về hướng nàng, ngón tay thon dài vén nhẹ những lọn tóc lòa xòa trên trán nàng. “Không có gì, anh chỉ muốn vỗ béo em thêm một chút….”

“….”

Trong đầu Kiều Ngữ Thần vang lên tiếng chuông cảnh báo mãnh liệt, xoay người rời đi.

Đường Học Khiêm tay mắt lanh lẹ, vươn tay nắm lấy eo của nàng, đem bơ dính trên ngón tay đưa đến trước mặt nàng, gần sát bên môi nàng mềm nhẹ vuốt phẳng, hắn cười vô cùng mờ ám. “Không nếm thử hương vị một chút sao....?”

Trong đầu óc của Kiều Ngữ Thần bất chợt ngừng hoạt động một giây.

Laị nữa, hắn lại tới nữa.

Kiều Ngữ Thần không biết gần đây người này nghĩ như thế nào, hắn luôn vô tình hay cố ý nói lên những lời nói vô cùng ám muội..., sau đó nhàn nhã đứng sang một bên nhìn bộ dáng bị hắn trêu đùa chật vật ngượng ngùng của nàng. Kiều Ngữ Thần càng trốn, hắn càng không buông tha nàng, trong lòng hắn tràn ngập những ý định xấu xa, không đạt mục đích quyết không bỏ qua.

Một người đàn ông luôn nhìn một phụ nữ nói những lời trêu ghẹo đầy ẩn ý, nguyên nhân bình thường không có gì hơn ba chuyện: Một, Hắn yêu nàng; Hai, Hắn kìm lòng không đậu, chỉ do vấn đề sinh lí; Ba, Hắn uống rượu say, hồ đồ, phạm sai lầm….

Đối với nguyên nhân thứ nhất, cô bạn Kiều Ngữ Thần của chúng ta vô cùng nhấn mạnh để tự cảnh tỉnh mình: Không có khả năng, ngàn lần cũng không có khả năng.

Đối với cái nguyên nhân thứ ba, trực tiếp loại bỏ.

Như vậy, chỉ còn lại có cái nguyên nhân thứ hai.

Kiều Ngữ Thần sờ sờ mặt mình, thực xấu hổ thừa nhận thật sự mình cũng thuộc loại ‘thiên tư quốc sắc’‘khuynh quốc khuynh thành’ ... Hình dung từ cách biệt, Đường Học Khiêm có lẽ gặp qua không ít những người phụ nữ xinh đẹp đi, mà hắn còn là cực phẩm về nhan sắc trong danh hiệu đó, Kiều Ngữ Thần dù tự kỷ thế nào cũng vẫn tự mình hiểu lấy, tuyệt đối sẽ không cho là vẻ đẹp của mình có thể dẫn dụ hắn đến mức kiềm lòng không đậu.

Như vậy, không lẽ do tính tình tốt đẹp của nàng?

…. Càng không có thể.

Không phải Kiều Ngữ Thần đoán, mà là vị Đường lão bản này của chúng ta cũng không phải là người đàn ông sâu xa hiểu tâm lí phụ nữ, nếu bạn muốn hỏi tại sao, như vậy, xin bước sang trang truyện nói về cha của anh ta ‘lần này tới thật sự’, bạn sẽ phát hiện, cha của anh ta tuyệt đối là người không hề là người nhìn vào tính chất bên trong chỉ nhìn bề ngoài, ngày đó khi gặp gỡ qua dáng vẻ kiều mị quốc sắc thiên hương của mẹ Học Khiêm, từ đó dính sát vào bà như keo với sơn, có một người cha như thế, làm con dù thế nào ít nhất cũng kế thừa tám phần. Nếu Kiều Ngữ Thần có thể tự tin về nét đẹp ẩn giấu bên trong của mình vậy không gọi tự tin rồi, vậy phải gọi là quá kiêu ngạo, suy nghĩ viển vông….

Nói thật, Kiều Ngữ Thần có điểm sợ hắn. Hắn đã từng áp dụng chính sách nuôi thả đối với nàng, thường thường không ở bên cạnh nàng, vì thế khi đã xa nhau một khoảng thời gian, đến khi nàng gặp lại hắn thì một loại cảm giác hoảng hốt xa lạ luôn làm cho nàng khi đối diện với hắn không biết nên đối như thế nào; Bây giờ hắn bỗng nhiên thay đổi ngược lại gần như là nàng sử dụng chính sách nuôi nhốt đối với hắn, Kiều Ngữ Thần không nghĩ tới: Nàng lại càng sợ hắn!

Hắn có thể tùy thời tùy chỗ đối với nàng trêu ghẹo ám muội, luôn dùng thái độ không chút để ý làm cho nàng khẩn trương, mà hắn lại thích thú không hề chịu ảnh hưởng.

Kiều Ngữ Thần thay đổi tầm mắt, dùng trầm mặc tỏ vẻ cự tuyệt. Nàng rất muốn nhìn nói với hắn, Đường Học Khiêm, anh không thể như vậy, ngươi không thể để cho em đối với anh càng lún càng sâu.

Đường Học Khiêm hơi hơi ngây ra một lúc: Nàng đang cự tuyệt hắn?

Chưa từng có người phụ nữ nào có thể cự tuyệt hắn, không phải bởi vì hắn hiểu được chơi như thế nào, mà là bởi vì hắn cũng không dễ dàng buông lỏng tâm đùa giỡn với ai như thế. Hắn nhìn như phóng túng, kì thực hắn vô cùng thanh tỉnh, cái gì có thể đùa, cái gì không thể đùa, trong lòng hắn vô cùng rõ ràng minh bạch để xử sự chính xác.

Hắn cũng từng là khách quen của các khách sạn quán bar cao cấp, uống rượu, lên giường, tình dục, hắn chỉ cho ra những gì hắn muốn và hắn cần nên có phóng thích. Trừ lần đó ra, hắn sẽ không bao giờ nói hay cho thêm bất cứ thứ gì. Mọi người công khai ghi giá, hắn cũng là một trong thương phẩm, hắn không ngại, dù sao đây là một trong quy tắc trò chơi.

Nhưng mà, có nhiều thứ, là hắn cũng không dễ dàng cho ra. Tỷ như, tự mình làm bánh ngọt.

Đường Học Khiêm đời này ngoài chuyện làm bánh ngọt cho mẹ hắn ra, hắn sẽ không bao giờ để tay hắn dính bơ, hay sữa. Từ lúc còn nhỏ hắn đã ghét những gì liên quan đến đường và sữa, tất cả những gì liên quan đến hai thứ này hắn tuyết đối sẽ không chạm vào, trừ phi có lý do không thể cự tuyệt, hắn mới sẽ đích thân dùng sữa tươi làm bánh ngọt.

Lúc sữa lướt qua đầu ngón tay hắn đang nghĩ đến ai?

Lúc bánh ngọt xoay tròn xẹt qua trước mắt ai ở trước mắt hắn?

Bơ đọng lại từng giọt trên môi khi hắn đang nhớ ai?

Làm sữa tươi bánh ngọt cần dùng ngón tay linh hoạt khống chế mỗi một bước độ mạnh yếu của ngọn lửa, đều nói tay đứt ruột xót, cho nên kỳ thật chân chính dùng là là tâm.

Nhưng mà, Kiều Ngữ Thần?

Hắn lại chỉ thấy nàng hơi nhếch môi, dùng ngôn ngữ thân thể cự tuyệt hắn.

**** **** ****

Cự tuyệt Đường Học Khiêm tuyệt đối là chuyện không sáng suốt. Người đàn ông này ngoài mặt nhìn như ôn hòa, kì thực nói một không hai.

Đường Học Khiêm ánh mắt buồn bã: “Không thích?”

“Không phải….” Nàng bị ánh mắt của hắn nhìn chăm chú làm nàng co rụt lại, “Để tự em đến lấy thử thì tốt hơn….”

Hắn gắt gao ôm chặt lấy cái eo mảnh khảnh của nàng, không hề thả lỏng, cười vô cùng nham hiểm: “Thử trong tay anh đi.”

Làm ơn! Không phải vấn đề này! Kiều Ngữ Thần ở trong lòng rống giận.

Đường Học Khiêm bỗng nhiên cười ôn hòa, cười đến toàn thân Kiều Ngữ Thần đều nóng lên, lúc nàng hoàn toàn không kịp phản ứng, hắn đã đưa tay vào miệng nàng, nhẹ tách hàm răng của nàng ra, đầu ngón trỏ mang theo hương vị bơ nồng đậm nháy mắt xâm nhập vào đầu lưỡi ấm nóng của nàng, xâm chiếm toàn bộ mọi cảm xúc của nàng.

Kiều Ngữ Thần toàn thân cứng đờ.

Hắn hài lòng gật gật đầu, nhưng hiển nhiên còn không có hoàn toàn vừa lòng, vì thế ngón tay ở trong miệng của nàng nhẹ nhàng chuyển động, duyên dáng chậm rãi ra vào, va chạm vào hàm răng trắng ngà ngọc của nàng, từng chút, từng chút động lòng người.

Mặt của Kiều Ngữ Thần từ trắng chuyển sang xanh mét, từ xanh chuyển sang đỏ, sau đó biến thành màu đen, cuối cùng gần như không có một chút máu. Mùi bơ trong ngón tay hắn không ngừng lan tỏa trong miệng nàng, đầu lưỡi của nàng bị câu dẫn, không tự chủ mút lấy.

Trong nháy mắt ánh mắt của Đường Học Khiêm toàn bộ trở nên tối sầm.

Ngày thường giấu bên dưới vẻ ôn hòa nhã nhặn là một sức mạnh tràn ngập mạnh mẽ dâng lên, bản tính kiên cường dần dần bị dục vọng xâm chiếm, muốn đoạt lấy, cướp đoạt cướp đi toàn bộ thân thể và cả trái tim của cô gái lơ đãng trước mắt này, toàn bộ của nàng hắn đều muốn!

Kiều Ngữ Thần không biết, cho dù Đường Học Khiêm là người luôn bình tĩnh có sức tự kiềm chế mạnh mẽ đến đâu, anh ta cũng chẳng qua là một người đàn ông, mà đàn ông chính là sinh vật dễ dàng xúc động a….

Chương 13

“Tớ đây!!!!! Mọi người đến chưa? Thượng! Hảo!!!......”

Giống như một quả bom công phá, cửa phòng bỗng nhiên bị người một cước đá văng ra, gương mặt đẹp trai của Chung Minh Hiên xem ra đầy nhiệt tình lập tức xuất hiện ở trước mặt hai người.

Giây trước còn ở trên thiên đường, một giây sau lại rơi xuống địa ngục, không sai biệt lắm đây chính là cảm giác hiện thời của Đường Học Khiêm. Dục vọng đã bị gợi lên đến đây, nhưng lại không thể để vật cứng rắn kia được thỏa mãn, là người đàn ông đương nhiên nổi giông bão.

Đường Học Khiêm nổi trận lôi đình, không thể khống chế được hét ầm lên: “Tớ nói! Trước khi cậu vào sao không gõ cửa?!”

Chung Minh Hiên dù sao không phải ngu ngốc, vừa thấy hai người trong phòng lúc này gần như không có khoảng cách, anh bạn Chung của chúng ta nhất thời bừng tỉnh đại ngộ: Ai nha má ơi.... Gian tình a! Hiện trường gian tình trong truyền thuyết thì ra là hiện tượng như thế này a!!!!

Kiều Ngữ Thần toàn bộ mặt ‘oanh’ một tiếng đỏ ửng như sắp cháy, lời nói dối cũng không biết nói, ấp úng nói một câu: “Tôi đi nấu cơm…”, đầu óc nóng lên cúi gằm đi về phòng, ‘phanh’ một tiếng đóng cửa phòng.

Đường Học Khiêm cũng không khá hơn chút nào, bất đắc dĩ xoa huyệt thái dương hơi hơi đau đớn đi vào phòng tắm, dập bớt ngọn lửa đang cháy.

Chung Minh Hiên nhất thời mừng rỡ, ‘rầm rầm rầm’ gõ cửa phòng tắm hô to: “Ai Học Khiêm! Đừng nhìn tớ bề ngoài không để ý tới người khác! Tớ mang hải sản đến cho cậu đây!! Người lớn cả mà, đừng quan tâm đến! Tớ mang hải sản đến cho cậu đây! Tráng dương bổ thận, sản phẩm thiên nhiên, an toàn không có tác dụng phụ, thuốc hay chuẩn bị cho gia đình!”

Trong phòng tắm người đàn ông dùng sức đạp cửa phòng tắm một cái, trả lời ngắn gọn một chữ: “Cút ——!”

Chung Minh Hiên len lén vui mừng.

Nhiều năm như vậy, vài thói quen cơ bản của Đường Học Khiêm bị Chung Minh Hiên nhìn thoáng qua là đã hiểu rõ. Người này ngày thường đã quen với giọng quát nạt, cho nên cái chữ ‘Cút’ này hắn thường xuyên nói, nên anh chàng họ Chung len lén phân loại từ này ném sang một bên… (…. Nói đứa nhỏ này thật sự rất không được a ^-^)

Nếu Đường Học Khiêm bảo hắn cút, cộng thêm đá vào mông của hắn một cái, như thế cho thấy Đường lão bản kỳ thật tâm tình rất không tồi, hắn nói ‘Cút’ trên thực tế ngụ ý là ‘Cậu dám cút ngay đi thử xem xem….’, lúc này tùy tiện thế nào cũng có thể, Đường Học Khiêm đang đứng ở trạng thái ‘ngang ngược’ khẩu thị tâm phi bệnh thiếu gia điển hình, nếu thực sự hắn dám bỏ đi, tên kia thế nào cũng lôi hắn trở lại, nhưng nếu hắn không cút đi tên kia cũng vẫn lôi hắn đến, cho dù hắn làm thế nào tên kia hoàn toàn cũng không hề thay đổi gì.

Nhưng nếu Đường Học Khiêm bảo ‘Cút’ mà không phụ trợ thêm cái đá mông kia, ánh mắt lạnh lùng hoàn toàn không nhìn hắn, cái này cho thấy tên kia thật sự muốn hắn cút đi rồi, lúc này ‘Cút’ hoàn toàn đúng với ý nghĩa chân chính của nó, cho nên biện pháp tốt nhất chính là theo ý tứ của hắn rời đi. Đường Học Khiêm một khi đã thực sự tức giận thì sẽ khó biết lắm nha, người ta dù gì cũng là công tử nhà giàu có nuông chiều từ bé, tính tình không kì quái làm sao thu hút độc giả đây?

Mà biểu hiện vừa rồi của Đường Học Khiêm, thấy thế nào, nhìn như thế nào cũng là đang có vẻ giận dỗi, cho nên Chung Minh Hiên đương nhiên không có đi, đương nhiên đặt mông ngồi ở trên sô pha ra dáng đại gia, cuối cùng còn đem lão bà gọi đến cùng nhau ra dáng đại gia.

**** **** ****

Vì thế đêm nay, bốn người cùng nhau ăn hải sản, hình thức vẫn là cùng trước kia giống nhau: Đường Học Khiêm phụ trách làm, còn lại ba người phụ trách ăn….

Ăn hết hải sản còn không chịu, Chung Minh Hiên nhất định phải uống rượu, hơn nữa hai vợ chồng còn liên thủ kể công: Lần hợp tác này, hắn kể công từ đầu đến cuối. Về điểm này Đường Học Khiêm thật đúng là không thể phản bác, tuy rằng Chung Minh Hiên xen cuộc sống riêng tư của hắn không đúng đắn cho lắm, nhưng trên công việc từ trước đến nay tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề. Vị trí trợ lý tổng tài cũng không phải ai cũng có thể ngồi yên được, mà Chung Minh Hiên cũng đã ngồi vững vàng mấy năm nay, đủ thấy người này có chút tài năng.

Tục ngữ nói, tính cách của đàn ông luôn luôn có một nửa tính cách của một đứa bé, chỉ cần có thêm chất xúc tác của cồn thì một nửa bản tính trẻ con kia sẽ hoàn toàn bị bại lộ. Mà Chung Minh Hiên chính là ví dụ điển hình.

Bốn người đang ngồi ngoài Đường Học Khiêm ra, tửu lượng ba người còn lại gần như có thể không cần tính, đừng nói là mấy ly, một ly không biết có vượt qua được không, Chung Minh Hiên hoàn toàn choáng váng, dính sát vào thân thể lão bà của hắn, ôm cứng không buông, cười đến vẻ mặt vô tội lại đơn thuần.

Diệp Gia Ngưng cũng không thường uống rượu, sau khi cùng Chung Minh Hiên uống lên mấy chén, mà phòng tuyến lý trí bắt đầu thất thủ, để mặc hắn ôm, để mặc hắn hôn lên môi nàng, cuối cùng Chung Minh Hiên đặt môi lên cổ trắng tinh tế của nàng lặng lẽ gặm cắn, nàng cũng không để ý. Vợ chồng nha, như thế thực bình thường.

Kết quả, bọn họ không ngại, nhưng có một người để ý.

Đường Học Khiêm buồn bực: Hắn meo meo, ở trong phòng người ta thân ái cắn cắn nhau như thế gọi là bình thường sao?! Xem hắn và Kiều Ngữ Thần ở bên cạnh là người chết a?!

Sự thật chứng minh, Chung Minh Hiên tửu lượng rất kém cỏi, nhưng phẩm chất khi uống rượu không kém. Uống rượu say đi nằm ngủ, chỉ chốc lát sau đã cùng Diệp Gia Ngưng hai người ở trong phòng khách ngủ.

Kiều Ngữ Thần cũng không thường uống rượu, nhưng đơn giản uống không nhiều lắm, cho nên trong đầu còn giữ một tia thanh tỉnh như vậy. Nhìn trong phòng khách hai người nằm ngủ như thế, Kiều Ngữ Thần đứng lên, muốn đi lấy chăn ra cho bọn hắn đắp.

“Để anh làm.” Đường Học Khiêm đứng lên, nắm lấy bả vai của nàng ôm nàng vào lòng, “Em đã mệt lắm rồi, đi ngủ đi, chuyện khác để anh làm là được.”

“Vâng.” Kiều Ngữ Thần gật gật đầu, nghĩ nghĩ, lại lắc đầu, “Em muốn đi tắm rửa đánh răng trước….”

Thói quen sinh hoạt này thật tốt vô cùng nha, Đường Học Khiêm nheo mắt lại, rõ ràng say thành như vậy lại còn nhớ rõ muốn đánh răng tắm rửa. Đường Học Khiêm nhìn lướt qua trên sàn nhà hai sâu gạo đã ngủ say như chết. Bỗng dưng một cảm giác hãnh diện về chỉ số thông minh của hắn bỗng nhiên tăng vọt: Nhìn thử xem người Đường Gia của chúng ta, chất lượng chính là chất lượng à nha!

Chiếu cố tốt Kiều Ngữ Thần tiến phòng tắm tắm rửa, Đường Học Khiêm từ trong phòng mang đến cái chăn bông đắp lên hai con sâu gạo, may mà thảm sàn phòng khách đều làm từ lông cừu tinh khiết, cho nên ngủ như vậy cũng sẽ không cảm lạnh.

Không thể không khen người này rất giỏi làm việc nhà, khi hắn cố tình muốn chăm sóc một ai đó, hắn có thể đem tất cả mọi việc đều an bài thỏa đáng.

Khi Kiều Ngữ Thần từ trong phòng tắm đi ra thì thấy tất cả cũng đã toàn bộ thu thập sạch sẽ. Nàng đi vào phòng, thấy Đường Học Khiêm ngồi ở trước bàn đọc sách, trước mặt mở ra laptop, đang lẳng lặng xem văn kiện.

Kiều Ngữ Thần có chút lo lắng, hỏi vấn đề đối với nàng mà nói thực mấu chốt đêm nay: “…. Anh ngủ thế nào?”

“Anh không ngủ.” Hắn nhìn thoáng qua thấy trong phòng chỉ duy nhất có một chiếc giường đơn độc, biết nàng đang lo lắng cái gì, “Anh còn có việc chưa làm xong, em ngủ đi.”

“Ừm.” Nàng gật gật đầu, nói không rõ trong lòng là thất vọng hay là may mắn, lại nhịn không được lo lắng thân thể hắn: “Bằng không…. Anh trở về đi.” Biệt thự của hắn rất lớn, muốn giường có giường.

“Không cần.” Đường Học Khiêm khẽ ngẩng đầu, chỉ chỉ hai người trong phòng khách, “Vạn nhất bọn họ tỉnh lại say rượu chạy lung tung, em làm sao đối phó?”

Kiều Ngữ Thần thốt ra câu hỏi mà nàng giấu ở trong lòng thật lâu: “Vì sao anh chưa bao giờ khuyên em về nhà với anh?”

Đường Học Khiêm khóe môi khẽ nhếch lên thành nụ cười, cẩn thận hỏi: “Anh khuyên em, em sẽ theo anh trở về sao?”

Kiều Ngữ Thần bị câu hỏi của hắn làm cho buồn bã, thanh âm buồn bực hờn dỗi nhỏ giọng đáp hai chữ: “Không biết.”

“Sao lại không biết.” Hắn khẽ cười, trả lời như đó là chuyện đương nhiên: “Anh biết em sẽ không theo anh về nhà, cần gì phải hỏi. Em không về vậy nên anh sẽ theo em là được.”

Kiều Ngữ Thần cái hiểu cái không gật đầu, bò lên giường chui vào chăn. Nghĩ nghĩ, lại đứng lên, “Học Khiêm.” Nàng gọi tên hắn, bởi vì tác dụng của rượu làm cho thanh âm của nàng trở nên nũng nịu hờn dỗi như một cô bé. “…. Em cảm thấy em vẫn đang thích anh.”

Nói xong, Kiều Ngữ Thần chui vào chăn rất nhanh đã ngủ.

**** **** ****

Hiệu suất công tác của Đường Học Khiêm đêm nay cơ bản là số lẻ.

Câu nói cuối cùng kia của Kiều Ngữ Thần ở trong lòng hắn vang lên một lần lại một lần, đảo loạn toàn bộ suy nghĩ của hắn.

Nàng nói nàng cảm thấy, vẫn đang thích hắn. Lời này chứng minh cái gì? Chứng minh nàng từng muốn buông tha cho hắn, quên mất hắn, đem tất cả những cảm tình đối với hắn thu hồi lại, nhưng nàng phát hiện nàng làm không được, nàng đấu tranh, thống khổ cuối cùng vẫn đang thích hắn. Đường Học Khiêm là một người đàn ông vô cùng thông minh, ngay cả khi nàng chưa nói, hắn cũng có thể từ trong những câu nói vô tình của nàng mà nắm bắt được tất cả nội tâm mà nàng muốn che dấu hắn.

Ngón tay của hắn không tự chủ nhịp nhè nhẹ trên mặt bàn, một chút lại hạ xuống, môi mỏng mím chặt lại. Ánh sáng mờ nhạt trên màn ảnh máy vi tính chiếu mờ nhạt lên mặt hắn, xanh xao nhìn không ra hắn đang nghĩ gì.

Thời gian tí tách tí tách trôi đi, bóng đêm lạnh như nước, những ngọn gió đêm xuyên qua lớp màn cửa sổ lướt qua cổ áo sơ mi của hắn lạnh buốt, xúc cảm lạnh lẽo làm cho hắn thanh tỉnh dị thường.

Đường Học Khiêm hai tay không tự chủ nắm chặt, khớp xương trở nên trắng, trên gương mặt tuấn tú hiện lên nét lạnh lùng nham hiểm: Kiều Ngữ Thần, như thế nào, thì ra em từng chuẩn bị quên mất anh sao?

Rốt cuộc, Học Khiêm đứng lên, bước đến chiếc giường đơn trong phòng ngủ.

Đường Học Khiêm tầm mắt thẳng tắp dừng ở trên người nàng, gần như mang theo ý định xâm lược nào đó.

Bóng đêm hoà thuận vui vẻ.

Ánh trăng xuyên thấu qua rèm cửa sổ làm rơi nhè nhẹ từng giọt ánh sáng nhu hòa mát lạnh.

Gương mặt của Kiều Ngữ Thần dưới tác dụng của rượu trở nên đỏ ửng lạ thường, trong mắt của Đường Học Khiêm, mắt của nàng đã hạ xuống che dấu ánh sáng trong vắt rực rỡ mê người rồi. Nhưng gương mặt đang say ngủ này thật mị hoặc động lòng người a.

Hắn vươn tay, ngón trỏ tay phải dọc theo gương mặt nàng chậm rãi lướt qua vành môi hồng hào, hắn thế này mới phát hiện, môi của nàng rất hấp dẫn, đường cong tuyệt đẹp, đỏ ửng tự nhiên, giống như đóa thủy tiên nở rực rỡ giữa mùa hạ ở Giang Nam, nở rộ một cách trầm lặng, nhưng trong sự trầm lặng đó lại gợi lên nét dụ hoặc mê mẩn lòng người.

Ngón tay của hắn giống như là tự nhiên ý thức, dọc theo cái cổ duyên dáng của nàng một đường xuống phía dưới, cổ áo áo ngủ của nàng có một cúc áo nhỏ, bao ở xương quai xanh, trong lòng hắn nhớ rất rõ xương quai xanh của nàng rất đẹp, từng bị hắn cắn gần như sưng đỏ lên. Ma xui quỷ khiến, ngón tay lướt nhẹ nhàng của hắn khiến cổ áo ngủ của nàng bị tuột ra, xương quai xanh xinh đẹp lập tức lộ ở trước mặt hắn.

Đường Học Khiêm biết mình làm như vậy rất nguy hiểm, nhưng ở hạ thân hắn xôn xao biến hóa, cấp tốc nhắc nhở hắn: Đã không thể dừng lại được nữa.

Trong phòng này có giường, có ngọn đèn mờ ảo, cửa phòng khóa trái, một nam một nữ. Những điều kiện vô cùng thuận lợi như thế, thật sự rất thích hợp phạm tội rồi! Huống chi đêm nay hắn còn ăn một đống hải sản kích phát tính dục, bị bắt trơ mắt nhìn cặp đôi Chung Minh Hiên kích thích thời gian dài như vậy, nếu lại không có chút phản ứng, vậy không thể gọi là giỏi tự chủ mà là công năng tình dục có vấn đề rồi.

Làm, hay là không làm?

Hắn trước kia đối với nàng cũng không hề có dục vọng bất chính gì, nhưng bây giờ, hắn phát giác có một số việc bắt đầu thay đổi. Khát vọng muốn chiếm giữ lấy nàng bắt đầu nảy sinh, hắn luôn nhớ nàng. Nếu tất cả cảm tình của nàng trước đây chỉ thiên về một mình hắn, như vậy sau này, hắn cũng sẽ không cho phép nàng đem cảm tình này dời đi dù chỉ một phân.

Đường Học Khiêm lẳng lặng suy nghĩ.

Một phút sau, người đàn ông tuấn mỹ nhếch môi, chậm rãi đưa tay lên, cởi hết hàng nút áo sơ mi của mình, sau đó rút dây lưng ra ném sang một bên, không chút nào giấu diếm thân thể trần truồng, nơi hạ thân cứng ngắc của hắn đã muốn vận sức chờ phát động dục vọng.

Chương 14

Người bình thường khi ngủ nhiều hoặc biết cũng nằm thấy một điềm mộng, nhưng là buổi tối hôm nay Kiều Ngữ Thần lại thấy một giấc mộng mà bình thường cô không bao giờ thấy.

Loại này mộng này nếu nói theo khoa học thì gọi là ‘mộng thiếu nữ’ còn nếu nói theo cách của dân gian thông tục dễ hiểu đó là ‘mộng xuân’….

Đại khái có lẽ là buổi tối uống qua rượu đây mà, nhưng giấc ‘mộng xuân’ này, Kiều Ngữ Thần cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trong cổ họng nóng đến không phát ra được thanh âm. Nàng hơi hơi hé miệng, theo bản năng muốn hít một hơi, nhưng không ngờ bị một cái dị vật xâm nhập khoang miệng.

Đường Học Khiêm dọc theo đôi môi tinh tế hồng nhạt của nàng mút lấy, phát hiện Kiều Ngữ Thần dị thường mẫn cảm, phát hiện này làm cho hắn hơi hơi kinh hỉ. Mang theo một phần tâm lý tự đắc bí ẩn, Đường Học Khiêm dùng đầu lưỡi cạy mở răng của nàng ra, không khách khí luồn chiếc lưỡi ấm nóng vào, không nhanh không chậm thong thả thám hiểm từng bí ẩn bên trong đầy ngọt ngào của nàng, khi thì vô cùng khiêu khích nhẹ nhàng đâm vào đầu lưỡi nhút nhát e ngại của Kiều Ngữ Thần.

Trong lúc ngủ mơ Kiều Ngữ Thần hiển nhiên đối với sự quấy rầy như vậy thực hoang mang, lui không thể lui thì đầu lưỡi theo bản năng hướng phía trước mút hai cái, muốn thử xem rốt cuộc đó là cái gì vẫn quấn quít lấy mình như vậy.

Kiều Ngữ Thần dùng lưỡi nhiệt tình mút hai cái, lập tức nhíu mày: Không thể ăn, không giống sốt gan heo….

Đường Học Khiêm trong nháy mắt bị khơi mào lên một ngọn lửa như muốn đốt cháy toàn thân hắn, biết rõ Kiều Ngữ Thần đây chỉ là cử chỉ vô tâm khi uống rượu ngủ mê, nhưng khiêu khích mút vào hôn trả lại như thế vẫn đem cơn sốt dục vọng mãnh liệt từ sâu trong cơ thể của Đường Học Khiêm hoàn toàn nổi loạn.

Một giây sau, người đàn ông không hề do dự, gắt gao ngậm lấy cái lưỡi non mềm thơm ngát của Kiều Ngữ Thần không kịp lùi bước, vừa liếm vừa mút, hài lòng nghe được nơi cổ họng Kiều Ngữ Thần bị buộc tràn ra tiếng rên rỉ vỡ vụn.

“Ngoan…. Anh sẽ làm em thật thoải mái.” Người đàn ông cúi đầu thanh âm thì thầm ở bên tai Kiều Ngữ Thần, trầm ấm lan tỏa trong khoảng không gian nhỏ hẹp mờ ảo của phòng ngủ.

Kiều Ngữ Thần tựa hồ cũng không nguyện ý bị quấy rầy như vậy, trong thanh âm không hề cảm giác thoải mái, Đường Học Khiêm thông minh buông tha lưỡi của nàng, bất động thanh sắc từ trong miệng nàng lui ra ngoài, cái lưỡi ấm nóng ướt át xúc cảm dọc theo cổ thon dài của Kiều Ngữ Thần một đường xuống phía dưới, dừng lại ở xương quai xanh xinh đẹp tinh xảo.

Tinh tế hôn, xen lẫn cắn cắn, ở xương quai xanh dừng lại bồi hồi lưu luyến, sau đó dần dần tăng thêm lực đạo, người đàn ông ngậm chỗ da thịt mỏng manh ở xương quai nàng xanh dùng sức, in lại một đám dấu răng sâu.
Phan_1 Tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19 Tap 2
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_ 30 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .